Sớm đợi chiều
trông
Nón nghiêng che
nửa hoàng hôn
Phải chi che được
nỗi buồn đang tan
Nón che nửa buổi
chiều vàng
Và hôm nay nắng
nhẹ nhàng buông lơi.
Hình như nắng cũng
nhớ người
Thêu trong nỗi
nhớ khung trời xanh mây
Ước gì gói chút
nắng này
Gửi về bên ấy vơi đầy nhớ nhung
Của người sớm đợi
chiều trông
Về người yêu dấu
chờ mong một người.
Chiếc cầu cong vút bên trời
Hỏi người áo đỏ còn ngồi chi đây ???
Ngọc Bích
No comments:
Post a Comment