28.6.14
Đôi dòng ghi lại
Ngồi lại bên nhau một buổi chiều
Đôi dòng ghi lại nét yêu thương
Bao nhiêu cát bụi bên đường
Dù nhơ dù sạch đừng vương gót nàng
Đôi dòng ghi lại vội vàng
Tiễn người trên một nẻo đàng lá rơi
Bạn ra đi phía chân trời
Mây Ngàn Phương vẫn ngậm ngùi trắng bay
Tiễn đưa bạn sáng hôm nay
Mây Ngàn Phương vẫn vơi đầy tiếc thương...
Biệt ly là chuyện bình thường
Giã từ chúc bạn thiên đường viễn du.
Tan trong sương khói ngàn thu
Sân si, sầu hận, oán thù tan theo
Chỉ còn những áng mây chiều
Bay trong nắng gió bao nhiêu ân tình
Và còn lại bọn chúng mình ....
Ngọc Bích và tất cả các bạn San Jose CA ngày vào hạ
Còn lại riêng ta đóa đoạn trường
Tình cờ nhớ lại một bài thơ mà nhà thơ Cung Diễm gửi Ngọc Bích đã từ lâu lắm rồi, bỗng nhiên thấy có một câu mà Gái Quê đắc ý nên chép vào đây với hình ảnh của Phương Nam để "Tặng nàng"
Ta gửi cho em mấy đóa Đường
Đóa hờn, đóa giận, đóa yêu thương
Đóa tương tư, thoảng hương nhung nhớ
Đóa hận sầu phô sắc chán chường
Đóa đón em về ngôi ái hậu
Đóa buồn ta lỡ mộng quân vương
Sắc hương ngàn đóa dâng em cả
Còn lại riêng ta đóa đoạn trường ...
Cung Diễm
24.6.14
Rồi có một ngày....
Họp mặt tại nhà Vân Anh, hình do Ngọc Bích chụp
Cả năm cây Tùng trong châụ cây là hình ảnh cả đám con của Ngọc Bích cùng thành thật thân kính cầu chúc cô Phương Nam sớm được bình an nơi cõi Vĩnh Hằng
Ngọc Bich và các bạn cùng cầu chúc Nam An Vui nơi Tiên Cảnh
Hình ảnh cuối cùng mà Nam theo Bích đi tham dự buổi Ra Mắt Sách của nhà văn Phan Nhật Nam tại Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị.
Bây giờ
Hình này Bích chụp cho Nam đầu mùa xuân năm 2013 hồi đầu mùa xuân
Và hình này là Nam chụp lại cho Bich
cũng cùng một chỗ nhưng hai đứa đã chọn hai bố cục khác nhau
Một tình chân thực với
lời thương yêu
Chứ đừng lệ ứa một
chiều
Bên quan tài lạnh với nhiều
xót thương
Cho tôi xin cánh môi hường
Khi tôi còn sống bình thường
mà thôi
Chứ đừng thương nhớ bằng
lời
Sau khi tôi đã xa rời
thế gian
Cho tôi một đóa hoa tươi
Khi tôi còn dưới cõi đời
ấm êm
Chứ đừng hoa phủ đầy
thềm
Hoa trên mồ có nói lên
được gì...
Đời còn có nghĩa lý chi
?
Ngàn bông hoa nói được
gì nữa không ??
Đến bên nhau với tấm
lòng
Còn hơn cho cả triệu vòng
hoa tang.
Ngọc Bích
Tiễn bạn
Bài thơ này riêng gủi về Phương Nam , người đã vĩnh viễn từ giã chúng ta ra đi
ngày 18- tháng 6-2014
Tiễn Nam về với quê
hương
Ốm đau kể
đã gió sương mấy mùa
Buồn thay
số phận thiệt thua
Đành thương
tiếc bạn xót chua đôi lời
Tiếc thương
ai cũng đầy vơi ít nhiều ?
Tuổi già
sống được bao nhiêu
Mà đau khổ
đến xế chiều chưa thôi?
Dù thương
tiếc cũng thế thôi khác gì
Cùng nhau
đưa tiễn bạn đi
Từ đây thôi
hết sân si hận sầu
Từ đây thôi
hết thương đau
Sớm hôm
thui thủi canh thâu nghẹn ngào
Một mình
một bóng ra vào
Chúng mình
đã thực xa nhau
Chia tay
mới biết trước sau thế nào ?
Ngọc Bích
21.6.14
Tặng hoa cho nàng
Tặng hoa
cho nàng
Tặng em một
cụm hoa vàng
Chút tình
hai đứa muộn màng thương yêu
Cùng anh
ngày tháng cô liêu
Ngất ngây bên
vạt nắng chiều và thơ
Nhớ về anh đến
thẫn thờ
Cho em chợt
thấy bất ngờ yêu anh
Chỉ còn
chút nắng vàng hanh
Với vòng
tay ấm bên anh hôm nào
Cánh hoa anh
nhẹ nhàng trao
Hai tâm hồn
loãng tan vào hư không
Tình yêu
định nghĩa khôn cùng
Chỉ cần hai
chúng mình chung với tình
Và yêu cho
thật hết mình
Đã là tình
của riêng mình cho nhau.
Ngọc Bích
Chúc mừng sinh nhật 75 của nàng
Chúc Mừng Sinh Nhật 75 của Nàng .
Ngọc Bích xin phép tạm ghi chép lại hai câu cuối của mỗi bài
thơ lục bát gồm trong 12 câu chúc mừng sinh nhật Ngọc Bích mà các đây 3 năm khi
mới Bẩy mươi hai tuổi các quý đàn anh trong văn giới xa gần đã có bài thơ chúc
mừng tuổi thọ cho em út trong làng Thơ là Gái Quê này.
Năm nayHội AVVA chapter 201 tại San Jose có tổ chức một sinh nhật cho Ngọc Bich cùng chung với 3 vị nữa cũng có sinh nhật cùng tháng June này.
Do đó xin ghi lại đôi dòng chúc mừng sinh nhật Gái Quê đến để cả nhà cùng chung vui nhé .
Bẩy lăm, cô lại đàn bà
Người ta vẫn gọi cô là nàng thơ
Ngô Đình Chương
Gái Quê chút phận đàn bà
Muôn vàn cảm tạ gọi là tình Thơ.
Ngọc Bich
Chưa lên cụ, vẫn là bà
Hồn nhiên vui vẻ vẫn là nàng thơ
Đỗ Quý Bái
Ai ai khi nói về bà
Cũng hân hoan bảo: “ Đúng là Nhà Thơ”
Tuệ Quang T.T.Tuệ
Nữ lưu há chẳng đàn bà
Nòi tình vốn sẵn xứng là người thơ.
Hoàng Ngọc Văn
Gia đình vốn quý trọng bà
Làng văn luôn xứng đáng là Nhà Thơ.
Nguyễn Thành Tài(Canada )
Con gọi Mẹ, cháu thưa bà
Riu ra ríu rít quả là nên Thơ.
Trường Giang .
19.6.14
Tuổi vào thu
Baì dịch từ một bài thơ Pháp ngữ.Tuổi vào thuTôi cứ nghĩ tuổi già đầy nỗi sợ,Sợ mùa sang, sợ năm tháng qua mau,Sợ gió mưa, sợ tâm hồn băng hoại,Sợ tóc phai màu, sợ cả nếp nhăn.Nhưng nhận ra tuổi già không giới hạn,Không muộn phiền còn đem lại nguồn vui.Tôi chậm bước trên đoạn đường còn lại,Hưởng ngày vui ngắn ngủi chẳng còn bao.Tôi vẫn tưởng tuổi già trời ảm đạm,Xuân thiếu hoa và vắng cả tiếng cười,Hoa không nở và cây không nẩy lộc,Sách không lời cầm bút chẳng ra thơ!Chợt nhận ra tuổi già lòng lắng lại,Sống hôm nay chẳng nghĩ đến ngày mai.Thôi không đếm tuổi đời thêm chồng chất,Mặc ngày qua, cầm bút họa thành thơ.Tôi cứ ngỡ tuổi già hồn băng giá,Quên đắm mình ngắm vũ trụ đầy sao,Tim chai đá chẳng dấy lên ngọn lửa,Cả bầu trời u tối phủ đời tôi!Bỗng nhìn thấy những đóa hồng đẹp nhất,Nở vào thu bằng đôi mắt reo vui,Hít thật sâu ôi mùi hương tỏa nhẹ,Ướp cho đầy hương vị Tuổi Vào Thu."JE CROYAIS QUE VIEILLIR..."của Marcelle PaponneauJe croyais que vieillir me rendait bien maussade,Craignant chaque saison, les anneés, le tapage,Le grand vent et la pluie, l'esprit qui se dégrade,Les cheveux clairsemés, les rides du visage.Et puis je m'apercois* que vieillir n'a pas d'age,Qu' il ne faut point gémir, au contraire chanter.Et même, à petits pas, les jours on l'avantageD'être beaux et trop courts quant il sont limités.Je croyais que vieillir c'etait le ciel tous gris,Le printemps sans les fleurs, les lèvres sans sourire,Les fleurs sans chansons, les arbres rabougir,Un livre sans histoire, un crayon sans écrire.Et puis je m'aperçois que vieilir rendre bien sage,Que je vis chaque instant sans penser à demain,Que je ne compte plus les anneés de mon âge,Peu importe le temps, le crayon à la main.Je croyais quevieillir transformerait mon âme,Que je ne saurais plus comptempler les étoilesQue mon coeur endurci n'aurait plus cette flamme,Qui transforme ma vie lorsque le ciel se voile.Et puis je m'apercois que les plus belles rosesFleurissent à l'automne et sous mes yeux ravis,Je respire très fort ce doux parfum que j'oseGarder pour embaumer l'automne de ma vie.
17.6.14
Chúc Mừng Ngày Vui của bạn
Một đóa hồng ! xin tặng bạn tôi
Dù mấy mươi rồi... cũng cứ vui...
Mừng người, ta cũng chúc mừng thêm nhé
Chúc được thêm nhiều những phút vui
Mong rằng bạn mãi được an khang
Trí lực luôn đương thật vững vàng
Sửa soạn ngày vui cùng cả nước
Chào mừng lịch sử đã sang trang
Ngọc Bích
Riêng gửi Lisa
Teo Ra truong(Teo Grad)
Người cha luôn sốt sắng lo lắng cho con từng phút giây với máy quay phim và máy chụp hình trong tay ( trong khi có thể là người ngoài cuộc quay lưng vì không quá quan trọng chăng ????).
Tất cả anh em trong gia đình đều đem theo hình của Tèo Tân Khoa mà cùng đưa lênlàm dấu để
Mr. Tiến Nguyễn được biết rằng cả nhà cùng có mặt nơi đây để cùng chờ đón và chúc mừng Tân Khoa
Hình ảnh các Tân Khoa ( mà trong đó có một người Việt Nam mang tên TÈO ) in trên nền trời xanh biếc trong nắng mai của sân trường Đại Học Santa Cruz CA
Trong đám đông cả ngàn người tham dự buổi Lễ Tốt Nghiệp của các Tân Khoa đó cũng còn phải kể đến sự góp mặt chung vui trong hân hoan đó còn có số những người Mỹ gốc Việt trong gia đình của TÈO là bà Ngoại, bố mẹ và hai bác Bùi Minh Cương
Người MẸ của TÈO Tiến Nguyễn quả là một người vui mừng nhất hôm nay.
Người trồng cây chờ đợi đến ngày cây đơm hoa kết trái thì lẽ tự nhiên là phải vui mừng rồi ???
Cả cha lẫn mẹ cùng chia sẻ niềm vui mừng bên đứa con trai út " bé bỏng" ngày nào nay đã trở nên một trang tuấn tú đang tươi cười với tấm bằng Đại Học vừa nhận lãnh trước khán đài với cả ngàn người tham dự thật quả là không bút mực nào tả xiết
Bà Ngoại vô cùng hân hoan bên con gái và cháu
Cha mẹ , anh em cùng chung một niềm
Bắt đầu của một ngày vui
Cảm ơn TRỜI , cảm ơn ĐỜI đãi ta
Niềm vui hạnh phúc chan hòa
Bỗng nhiên trời quả thật là rất xanh.....
14.6.14
Tình thư
Trăng soi qua cánh song thưa
Thấy nhau sao được mà chờ mà
trông ?
Biết người nhớ đến ta không?
Nhớ người, ta chợt nghe lòng
tương tư ?
Tình yêu như mới chớm thu
Nắng còn tím dưới sương mù và
mây
Lá vàng theo lá vàng bay
Rơi nhè nhẹ xuống gốc cây
soan buồn.
Bỗng dưng thèm một nụ hôn
Trên môi mằn mặn nét son phai
nhòa
Thế rồi giọt nước mắt sa
Thèm vòng tay ấm, mình ta mơ
màng !
Nắng mà sao lạnh không gian
Chiều nay một buổi chiều vàng
nhớ ai.
Hương thu phảng phất trong lời
Tình thu dành chỉ hai người hiểu
nhau ?
Ngọc Bich
Subscribe to:
Posts (Atom)