Những mùa thu cũ rất xa xôi
Người đứng bên sông cuối nẻo đồi
Áo tím còn ươm hương tím mãi
Mùi thơm còn đọng dáng mơ trôi
Hương bay từ một cánh hoa
Đến người yêu dấu... quê nhà... cố nhân
Người đi chung quãng đường trần
Nương dâu bãi biển một phần đời qua
Cứ như một giấc mơ hoa
Trôi theo vạt nắng vàng pha cuối chiều
Gửi theo gió thoáng hương yêu
Tình thơ lãng đãng cánh diều đang bay
Hỏi rằng trong gió chiều nay
Có người thèm một vòng tay ấm nồng ?
Ngọc Bích
No comments:
Post a Comment