30.9.13

Ngày giỗ đầu của anh Đoàn Xuân Ngọc (Chả cá Lã Vọng )

 
   Nhân ngày giỗ đầu của anh Đoàn xuân Ngọc Sept-14-2013 rất đông các bạn bè tại San Jose cũng như ở các nơi xa về gần như đầy đủ cả. Hôm giỗ anh , chị Minh Chúc người bạn chí tình của anh Ngọc thuở sinh thời đã cùng các con gái anh là Đoàn Ngọc Trâm và con rể anh từ Canada về với gia đình con gái lớn Đoàn Ngọc Thanh, gia đình con trai trưởng Đoàn xuân Giang , cô em gái thân tình Ngọc Bích và một số đàn anh, bè bạn , đàn  em chung tín đã cùng họp mặt và đều thắp nén hương thân kính gửi đến hương linh anh Ngọc rồi ngồi lại bên nhau trong bầu không khí êm đềm mà ấm áp trong sân chùa mà chuyện trò với nhau ,mà nhắc nhở đến những kỷ niệm khó quên trong dĩ vãng .Hầu hết ai cũng có ít nhiều kỷ niệm đẹp và lòng kính quý thương mến thân tình đối với anh Ngọc. Thế mà thấm thoát đã một năm qua , chúng ta biết rằng anh Ngọc đã ra đi nhưng hình như anh vẫn luôn kề cận thân thương bên chúng ta trong từng lời nói đùa vui vẻ, từng cử chỉ săn sóc ân cần.
Đã là bạn hay chỉ là người quen biết sơ. ai ai cũng đều chân quý anh. Bữa cơm chay đã được các con anh và gia đình anh chị Trần Kim Sa là thông gia của anh Ngọc phụ giúp với các ni sư trong chùa khoản đãi trong tình gia đình rất thân thương đầm ấm.
Khi chia tay ai cũng lưu luyến và thầm khen các con của anh Ngọc quả là xứng đánglà:
 " Con bố Ngọc Toét hiệu chả cá Lã Vọng ".
 Ngay ngày chủ nhật 15- Sept- 2013 tất cả các cháu đã thay mặt toàn thể gia đình và bằng hữu làm một cuộc tiễn đưa bố về với lòng đất , qua dòng nước biển đến miền an vui hạnh phúc vĩnh cửu .
Lễ thả tro cốt của anh Đoàn xuân Ngọc đã được đại gia đình đưa tiễn tại bờ biển, bên cầu Cựu Kim Sơn Califoria USA trong ngày trời yên gió lặng.

Cô em gái kết nghĩa bên cạnh ông anh trong ngày mùa đông năm trước

Anh Ngọc bên cạnh con trai và con gái thân yêu cho đến phút vui cuối đời.

 
Các bạn bè thân quý anh đều có mặt bên anh và mãi mãi thương quý anh
 Người đầu tiên nhà thơ trào phúng Tú Lắc nhưng cũng được biết đến là Cung Diễm qua những áng thơ tình êm đềm lả lướt.
 Kế đến là anh Hà, bạn chí thân của "cụ Ngọc" nhà ta.
Nhà văn Ý Yên, bạn lính một thời, bạn cả một đời nơi quê cũ.
Nhà văn, cựu chủ tịch làng báo Việt nam, một thuở bạn tù trong dĩ vãng.
Luật sư Hoàng cơ Long bạn thuở còn trai trẻ , bạn thăm sức khỏe đến phút cuối cùng
Đồng thời nếu như chúng ta có thể đếm ,đong ,cân đo , cột buộc lại được những người thương mến, kính quý anh Ngọc hiện diện trong đám giỗ anh Đoàn xuân Ngọc thì quả rằng cá nhân Ngọc Bích không đủ khả năng làm tính cộng sao cho đầy đủ được đó. và cũng không có trang ảnh nàocó đủ chỗ  gom góp chung lại được.Đành xin quý vị thứ lỗi cho sự sơ sót này vậy !!!

Ngọc Bích và các con
Thân chúc các bạn và quý vị luôn được vui tươi mạnh khỏe và thân tâm an lạc.

Áo tím còn ươm hương tím mãi

Những mùa thu cũ rất xa xôi
Người đứng bên sông cuối nẻo đồi

Áo tím còn ươm hương tím mãi
Mùi thơm còn đọng dáng mơ trôi

                                     
Hương bay từ một cánh hoa
Đến người yêu dấu... quê nhà... cố nhân
Người đi chung quãng đường trần
Nương dâu bãi biển một phần đời qua
Cứ như  một giấc mơ hoa
Trôi theo vạt nắng vàng pha cuối chiều
Gửi theo gió thoáng hương yêu
Tình thơ lãng đãng cánh diều đang bay 
Hỏi rằng trong gió chiều nay
Có người thèm một vòng tay ấm nồng ?
 
Ngọc Bích
 
 

Giai thoại Thơ trao đổi giữa thi khách với nàng Thơ

                                              


Ướm hỏi 
 Dù biết nay em đã goá chồng.
Thế nhưng ở vậy có vui không ?
Em còn đứng vững cùng năm tháng
Mà mãi ghi lòng giữ thuỷ chung?
Ướm thử xem Em có ngại ngùng?
Bước thêm bước nữa được hay không ?
Bướm bay khuất hẳn khu vườn cũ ?
Để nhạt màu hoa ? nhạt má  hồng ?
Em như một đoá hồng hương sắc
Đứng một mình ư ? dưới gió đông ?
Dám xin  liệu bước qua vườn khác
Tránh cảnh cô phòng Em biết không ?
Và Nàng Thơ đã đáp lại lời ướm hỏi đó bằng một bài thơ sau :
Thưa rằng
 Đã mấy năm qua , mỗi giỗ chồng
Biết bao kỷ niệm vẫn còn không
Xóa  mờ sao được nhìều năm tháng
Ân nghĩa cùng người một cõi chung
Thưa thật rằng em chẳng ngại ngùng :
Bước thêm bước nữa? Quả rằng Không !
Hoa tươi vẫn thắm khu vườn cũ
Chẳng nhạt  màu phai ,sắc vẫn hồng .
Loài hoa trân quý vì hương sắc
Vẫn rực tươi màu dẫu giá đông
Can chi mà bước sang  vườn khác
Em sống êm đềm , Anh biết không ?
                       Ngọc Bích

Kiếm tìm


 

 

 

Hà nội băm sáu phố phường

Chẳng tìm đâu thấy con đường Tự do

Từ khi vượt biển , sông, hồ

Vẫn mang theo bức dư đồ trong tim

Bản đồ chữ S im lìm

Quê em nơi đó sầu in lớp sầu

Dù cho bãi biển nương dâu

Mười phương em ở nơi đâu chưa về?

 


Ngọc Bích
                                        Những người  từng vượt đại dương
                                        Những người tìm đến được đường Tự do
                                             Vững tay chèo lái bấy giờ...
                                                  Vẫn mơ, vẫn nhớ tuổi thơ quê nhà
                                       

29.9.13

Có những dòng sông



 Có một dòng sông

Nghìn thu trăng tỏ

Đầu voi cờ trỏ

Bóng người xuôi đáy nước Hát giang
 

 Có một dòng sông

Từ xưa vẫn đỏ

Hán Tầu kinh sợ

Huyết do hồng tự cổ Đằng giang

 
Có một dòng sông

Mênh mang cọc gỗ

Còn trong sóng vỗ

Điêu tàn ba mươi vạn quân Mông

 
Có một dòng sông

Còn vang tiếng hát

Đây đoàn quân Pháp

Thân vùi trên khắp giải Lô giang

 
Có một dòng sông

Còn cao ánh lửa

Hỏa hồng Nhật tảo

Ngang trời nghe kiến bạt Kiên cang

 
Có một dòng sông

 Đưa người ra biển

Ngày sau nước biến

Cùng về dâng sóng Cửu long giang.

 Bùi Minh Cương.