Em gái thành Sơn....chạy giặc về
Đến cùng chị gái ở miền quê
Hai ta ai biết người đi trước
Em tặng riêng ....Em một đóa quỳnh
Hình chụp tại sau vườn nhà Ngọc Bich trước khi đi Houston thăm dì Nhu
Hình như mây sớm ngừng trôi
Nắng hiền gió dịu mình ...Ôi chưa già !
Lặng thầm vuốt giọt sương pha
Đọng trên mái tóc mưa qua dáng chiều
Sợi đen sợi bạc ít nhiều
Có ngờ đâu ...buổi xế chiều sương tan
Soi gương lòng bỗng bàng hoàng
Mới hay rằng chính em đang....đang già
Ừ thôi! nói nhỏ nghe nha:
Da mồi tóc bạc ...rất là đáng yêu
Hỏi ai đến tuổi xế chiều
Có bằng hay được ...ít nhiều giống ta
Chẳng gì cũng thực...Hoàng gia
Đố ai qua được mặt bà....già gân?
Ngọc Bich
No comments:
Post a Comment