26.11.12

Thế rồi một mùa Thu

 
Dấn thân vào cõi văn chương
Cao sâu thăm thẳm, gió sương mịt mùng
Mới hay bút cũng  như lòng
Cái duyên, cái nghiệp ở trong cõi sầu
 
Mùa Thu lá đổ về đâu
Mà Thơ là lá muôn mầu đó em !
Nghiêng nghiêng trong giáng Thu mềm
Vàng rơi ngàn cánh trải thềm mùa Thu
 
Ngày xưa thi sĩ Nguyễn Du
Bảo... màu quan tái mùa thu lá vàng
Quan san mây khói nhẹ nhàng
Hàng phong vàng nhuộm nẻo đàng em đi
 
Lá ngô đồng rụng là khi...
Cỏ bồng lìa gốc người đi chưa về?
Ngọc Bích
 
    
 
 
 

No comments: