Đời còn có nghĩa lý gì
Đang còn vui sống được thì cứ vui
Khi hỏa thiêu hoặc chôn rồi
Trần gia để lại khóc cười...vòng hoa
Hỏi người còn nghĩ đến ta?
Trong bao lâu nữa sẽ là lãng quên
Hoa tươi rồi héo qua đêm
Hỏi lòng ai có còn bền nhớ thương
Mỏng manh là sợi tơ vương
Ai về hỏa ngục, thiên đường nhớ ai
Khi xa là sẽ quên thôi
Buồn thương cũng chỉ một thời rồi...qua
Mây vương ngọn khói bay xa
Nhớ thương biết mấy cũng là thế thôi
Bây giờ khi sống bên người
Cho nhau được những niềm vui đủ rồi
Ngọc Bích