Còn lưu giữ lại muôn dòng nhớ thương
Khóc Người Hà Thượng
Tiễn Người về cõi hư không
Vàng thu lá rụng theo lòng nhớ thương
Lòng tầm hẳn vẫn tơ vương
Cùng Người trên cõi thiên đường viễn du
Tiễn Người xa cõi phù du
Cách chi gửi được tâm tư theo
NgườiHàn huyên lời vẫn nối lời
Mà giờ đây đã ra người ngày xưa
Tiễn Người hành lý đầy thơ
Còn đeo thêm cả giấc mơ thanh bình
Đem theo trong cuộc hành trình
Hà Chưởng Môn ! chuyến độc hành thật chưa ?
Cùng nhau vượt quãng đường mưa
Sáng nay đành đoạn phải đưa tiễn Người
Cây tùng ngả rạp bên đồi
Hạc vàng một cất cánh tung trời vút cao
Trông theo nào thấy đâu nào
Ô kìa ! cánh hạc lẫn vào không trung
Nhạt nhòa mắt chợt rưng rưng
Mới hay Người đã xa xăm thực rồi ...
Ngọc Bích
No comments:
Post a Comment