Thành kính phân ưu
Cùng tang quyến của nhà thơ
Nguyễn Hữu Loan
Những đồi sim tím... tím ơi !
Nguyễn Hữu Loan mất, thật buồn! (* )
Hỏi thông Văn miếu có còn xanh không?
Nhĩ hà ôi ! hỡi dòng sông.
Bờ hào, Xã tắc, thấu lòng ta đau?
Núi Ba vì gió vi lau
Còn nghe nỗi nhớ nỗi đau kéo dài?
Sơntây nhắc đến ngậm ngùi
Miền quê bên ngoại những đồi tím sim
Nguyễn hữu Loan đã nằm im
Còn nghe giọt lệ mặn chìm qua môi
Phải chi tôi chẳng là tôi
Cho hồn thôi hết bồi hồi nhớ quê
Bao giờ cho đến ngày về ?
Những đồi sim chắc chẳng hề nhớ ta?
Thế mà lòng kẻ phương xa
Biết bao là nhớ gửi qua khung trời
Những đồi sim tím…tím tím ơi !
Ngọc Bích
(* những địa danh là những vùng đồi núi của tỉnh Sơn Tây nơi tác gỉa đã đi qua với những đồi sim tím đẹp và thơ mộng trong kỷ niệm của quá khứ )
Cùng tang quyến của nhà thơ
Nguyễn Hữu Loan
Những đồi sim tím... tím ơi !
Nguyễn Hữu Loan mất, thật buồn! (* )
Hỏi thông Văn miếu có còn xanh không?
Nhĩ hà ôi ! hỡi dòng sông.
Bờ hào, Xã tắc, thấu lòng ta đau?
Núi Ba vì gió vi lau
Còn nghe nỗi nhớ nỗi đau kéo dài?
Sơntây nhắc đến ngậm ngùi
Miền quê bên ngoại những đồi tím sim
Nguyễn hữu Loan đã nằm im
Còn nghe giọt lệ mặn chìm qua môi
Phải chi tôi chẳng là tôi
Cho hồn thôi hết bồi hồi nhớ quê
Bao giờ cho đến ngày về ?
Những đồi sim chắc chẳng hề nhớ ta?
Thế mà lòng kẻ phương xa
Biết bao là nhớ gửi qua khung trời
Những đồi sim tím…tím tím ơi !
Ngọc Bích
(* những địa danh là những vùng đồi núi của tỉnh Sơn Tây nơi tác gỉa đã đi qua với những đồi sim tím đẹp và thơ mộng trong kỷ niệm của quá khứ )
No comments:
Post a Comment