Mà lòng người vẫn thiết tha vơi đầy
Khi mùa Xuân đến nơi này
Nhắc thầm cho kẻ chân mây cuối trời
Thêm mùa Xuân nữa quê người
Chao ôi là nhớ xa vời Xuân xưa
Phải chi hết gió thôi mưa
Và trời ngưng những giọt vừa nhớ thương
Bao nhiêu cánh én ngàn phương
Gọi đàn từ khắp nẻo đường trần gian
Dưới làn sương mỏng dần tan
Phía chân trời cũ mơ màng hiện ra
Những ngày tháng đã trôi qua
Sầu dâng một cõi , chan hòa niềm thương
Cánh quỳnh đọng nhẹ giọt sương
Mùa Xuân Nỗi Nhớ đại dương sóng trào.
Ngọc Bích
No comments:
Post a Comment