14.8.09

Hỏi em , hỏi nhỏ một lời


Hỏi em , hỏi nhỏ một lời
Phải chăng hoa giấy nở rồi nhạt phai
Giàn hoa thắm đỏ bên người
Nhắc em nhớ tháng năm dài xa xưa ?
Sàigòn có những ngày mưa
Và Sàigòn có những mùa nhớ thương
Trải dài trên những ngả đường
Trường Gia Long nắng còn vương thuở nào ?
Chợt nghe lòng có nao nao
Nhặt từng cánh mỏng hoa nào rụng rơi
Có thầm nhớ một phương trời
Những ngày thơ ấu bên người thân thương ?
Nhìn hoa leo cạnh bên tường
Như em còn mẹ vẫn luôn bên đời
Hỏi em, hỏi nhỏ em ơi !
Còn thương nhớ mãi khung trời ấu thơ ?
Ngọc Bích

Mùa Xuân Nỗi Nhớ

Đường về cõi hạnh bao xa ?
Mà lòng người vẫn thiết tha vơi đầy
Khi mùa Xuân đến nơi này
Nhắc thầm cho kẻ chân mây cuối trời

Thêm mùa Xuân nữa quê người
Chao ôi là nhớ xa vời Xuân xưa
Phải chi hết gió thôi mưa
Và trời ngưng những giọt vừa nhớ thương

Bao nhiêu cánh én ngàn phương
Gọi đàn từ khắp nẻo đường trần gian
Dưới làn sương mỏng dần tan
Phía chân trời cũ mơ màng hiện ra

Những ngày tháng đã trôi qua
Sầu dâng một cõi , chan hòa niềm thương
Cánh quỳnh đọng nhẹ giọt sương
Mùa Xuân Nỗi Nhớ đại dương sóng trào.

Ngọc Bích

13.8.09

Nếu anh còn trẻ như năm trước

Nếu anh còn trẻ như năm trước

Nếu anh còn trẻ như năm trước
Quyết đón em về sống với anh
Những buổi chiều buồn phơ phất lại
Anh đàn em hát niú xuân xanh

Nhưng thuyền em buộc thay duyên phận
Anh lụy đời quên bến khói sương
Năm tháng năm càng mờ cách biệt
Bao giờ em hết nợ Tầm dương

Nếu có ngày mai anh trở lại
Quay về lãng đãng bến song xa
Thì em còn đấy hay đâu mất
Cuối xóm buồn teo một tiếng gà

Hoàng Cầm ( 1941 )

Dễ quên đâu được

Dễ quên đâu được mùa xuân ấy
Nhất quyết rằng em đã của anh
Chung hưởng một mùa xuân bất tận
Hoa vàng bướm trắng mộng ngày xanh

Duyên nợ đành buông theo số phận
Lam kiều chưa vọng tiếng chày sương
Em đi con nước trôi biền biệt
Tăm cá tìm đâu giữa đại dương

Nhớ nơi kỳ ngộ chân lần đến
Chốn cũ người xưa đã cách xa
Mặt ngọc nhạt mờ theo ánh nguyệt
Xa xa hồn vọng mấy canh gà.

Cung Diễm. ( 9Aug- 2009 )


Cách chi tìm lại mùa xuân ấy


Cách chi tìm lại mùa xuân ấy
Kỷ niệm êm đềm em với anh
Những buổi chiều nào nhung gấm lại
Vàng thêu ngọc dát mộng ngày xanh.

Em đã trôi theo dòng số phận
Buông dạt đời trong sóng gió sương
Từ đi buổi ấy thành ly biệt
Xa cách muôn trùng sóng đại dương

Nếu có mai này anh trở lại
Cảnh cũ còn lưu dấu tích xa
Thuyền em lạc bến trôi đi mất
Bến nước đìu hiu đám cỏ gà.

Ngọc Bích ( Aug -2009 )




2.8.09

Sau buổi rước lễ lần đầu của cụ Hà

Trên đây là hình ảnh của một số thân nhân , bè bạn và con cháu còn ở lại ( Vì quá đông các vị khách và thân hữu ở xa đã ra về ) được ghi lại qua ống kính của Võ Thạnh Văn trong buổi chiều Cụ Hà Thượng Nhân rước lễ lần đầu khi cụ vào đạo Thiên Chúa giáo tại nhà thờ Saint Victor , San Jose CA ngày 01-Aug- 2009 .
Tương đối thì tình trạng sức khỏe của cụ đã khả quan tuy rằng ở tuổi 95 thì sự bình phục có hơi chậm và còn dựa vào nhiều yếu tố phụ thuộc khác nữa( chẳng hạn như có sự tập thể dục hàng ngày và những thân nhân thăm viếng , săn sóc thường xuyên) thì có lẽ sẽ mau trở lại bình thường hơn.
Tất cả mọi người hiện diện cũng như thân thi hữu xa gần đều hy vọng và cầu chúc cụ Hà Thượng Nhân , nay là Phêrô Dũng Lạc được được mau bình phục và an vui tuổi vàng .
Xin gửi tin này như một lời cảm ơn chung của cụ Hà và gia đình thân quyến đến các thân thi hữu đã gửi lới chúc sức khoẻ cụ và xướng họa, thăm viếng cụ được rõ và đây cũng là ý mà cụ Hà nhờ chuyển đến quý vị nữa.
Ngọc Bích