Tháng Tư nước mắt dân tràn lệ
Em, chị thăm chồng dạ xót đau
Vượt suối băng rừng nào quản ngại
Mong được gần nhau dẫu một giờ
Tháng Tư bạn có khi nào hỏi
Sầu hận nào vơi ! Vắng nụ cười
Đáy mắt nhìn nhau đời đã khác
Bây giờ ngày tháng ...có xa xôi
Tháng Tư ươm nắng vào thương nhớ
Vết đạn trong tim, buốt một đời
Quê cũ tang thương, người thất lạc
Cuối trời hận nước dễ gì nguôi ?
Tháng Tư bạn có còn trong mắt
Và cả trong lòng vẫn xục xôi
Xin thắp cùng tôi ngàn ngọn đuốc
Gửi về chung thắp sáng quê tôi.
Ngọc Bích
No comments:
Post a Comment