28.8.08
Mẹ Một Tiếng Dành Gọi Chung
Lời viết của con Nói với em về Mẹ anh:
Mẹ! thiêng liêng một tiếng dành gọi chung
MẹÏ sinh dưỡng thật vô cùng
Đáp đền ơn MẹÏï muôn trùng chưa xong
Ngày xưa... má mẹ còn hồng
Lưng Mẹ còn thẳng gánh gồng thương đau
Giờ đây tóc mẹ bạc màu
Sợi thương yêu nhuộm cho đầu anh đen
Qua bao dốc xuống, đèo lên
Vì anh mẹ đã bao phen tảo tần
Qua bao nhiêu những mùa xuân
Vì anh mẹ chẳng ngại ngần gian lao
Đem lời ru ,mẹ ngọt ngào
Từ trong thơ ấu truyền vào tim anh
Êm đềm như một bức tranh
Chim rời tổ ấm chuyền cành bay xa
Đến bây giờ Mẹ đã già
Vẫn lòng độ lượng bao la khôn cùng
Giữa ngàn hoa cỏ núi sông
MẸ !yêu thương vẫn mênh mông không bờ.
Ngọc Bich
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment