Nếu đây đổi phận làm trai được
Thì...sự anh hùng há bấy nhiêu ?
Quả thực như vậy, nếu tôi mà là nam nhi thì có lẽ tôi đã trở thành ....anh hùng và trở thành ...tử sĩ từ lâu rồi...hì hì....Một là anh hùng đầy ngực huy chương đỏ hoặc là đầy mộ cỏ xanh um.
Thực ra đó chỉ là một cách nói đùa cho vui thôi. Chứ theo ý riêng tôi thì với tấm lòng yêu nước sẵn có cộng với mối thù nhà thì có lẽ càng làm cho tinh thần yêu nước và lòng hy sinh cho quê hương đất nước lại càng tăng lên gấp bội.
Cũng do đó mà lòng cảm phục và kính quý đối với các anh hùng tử sĩ lại càng tăng .Tôi thường dành thời giờ để tham dự ngày Chiến Sĩ Trận Vong để gọi là gửi chút lòng thành kính quý và biết ơn đến những người đã hy sinh để bảo vệ tự do cho quê hương tổ quốc .
Ngọc Bích
3.6.15
2.6.15
Đổi thay
Từ độ giang sơn đổi sắc màu
Để rồi chia cách đã lòng đau
Xưa sau cả một trời giông bão
Trôi nổi quê người cảnh biển
dâu
Ngọc Bích
Nhớ về nơi ấy.
Chia ly hai tiếng bắt đầu
Từ khi ai nhuộm đỏ màu non sông
Giã từ núi Tản sông Hồng
Nhớ về nơi ấy khiến lòng xót xa.
Quê
Hương hai chữ viết hoa
Mái chùa cổ, gốc tre già năm nao.
Mùa xuân thắm những cánh đào
Đá mòn sông cạn và sao đầy trời.
Tre già măng mọc khắp nơi
Vươn cao ngàn bụi tre , đời đợi mong .
Quyết về
giành lại núi sông
Đòi từng tấc đất , tấc lòng biển xa.
Noi gương ,nối trí ông cha
Hẹn về tô thắm sơn hà Việt Nam
Nghĩa Trang dưới nắng hanh vàng
Tình Quân dân thắm muôn ngàn trái tim
Triệu người lưu xứ trông tìm :
Một ngày Anh nắm tay Em cùng về
Biết rằng từ lúc ra đi
Triệu lòng người quyết hẹn khi trở về .
Ngọc Bích
Subscribe to:
Posts (Atom)