30.8.14

Trùng dương gợi nhớ



Trùng dương gợi nhớ

Trùng dương gợi nhớ mắt ai xanh
Trả mãi chưa xong món nợ tình
Đàn mới so giây đà lỗi nhịp
Đêm chưa vào mộng đã tàn canh
Gió sương thêm lạnh niềm tâm sự
Sỏi đá thêm đau gót độc hành
Thao thức chỉ riêng mình với bóng
Tâm cầm buồn rượi khúc vô thanh

Vô thanh buồn rượi khúc tâm cầm
Biết có ai người khách thẩm âm?
“ Thỏang chút hương xưa” dù một thóang
Mà gây mùi nhớ đến trăm năm

Vương tơ một kiếp con tằm
Trong can huyễn mộng gọi thầm tên ai
Nhẹ rơi chiếc lá hiên ngòai
Bàng hòang ngỡ bước chân ai bên thềm.

Cung Diễm

Thẫn thờ nhớ đến bóng ai qua thềm
Ngàn trùng thăm thẳm một màu xanh
Gợi mối đau thương của chuyện tình
Một thuở  sang sông cầu lỗi nhịp
Đường về  sương phủ lạnh thâu canh
Gửi vào sương gió cùng muôn sự
Dừng bước chân mây kẻ viễn hành
Giờ chỉ riêng ta ngồi đối bóng
Nghe từng tiếng vọng của âm thanh

Văng vẳng đâu đây tiếng vĩ cầm
Thương về tri kỷ, nhớ tri âm
“ Thỏang chút hương xưa”còn lóang thóang
Mà niềm nhung nhớ đọng ngàn năm

Mới hay rằng một thân tằm
Nhả tơ kéo kén bền lòng yêu ai
Mặc cho lá  rụng mái ngòai
Thẫn thờ nhớ đến bóng ai qua thềm

Ngọc Bích
( Họa nguyên vần )

28.8.14

Tình đồng hội

Xin mời tất cả các quý thân hữu, hội viên đồng hương Việt Nam coi lại tấm hình này , một hình ảnh rất thân thương, quen thuộc  mà chúng ta dễ dàng nhận ra hai người bạn của chúng ta đã ra đi cách nhau một khỏang thời gian ngắn đó là anh Nguyễn Cầu, và rồi cách đây 47 ngày là chuyến đi không dự định nên anh Nguyễn Hữu Lục đã bỏ chúng ta mà đi.

Giờ đây ở một nơi nào đó trên cõi bồng lai tiên giới cả hai người bạn thân thương của chúng ta chắc hẳn rằng cũng đang vui chung bên nhau  trong nghiệp vụ phải không thưa quý vị và các bạn ?
Nhìn hình ảnh này tôi chợt nghĩ đến một câu nói của cổ nhân:
  "Gieo nhân nào, hái quả nấy"
Lúc còn sinh thời , anh Lục sống rất hiền hòa nhã nhặn, ân cần tử tế với hầu hết mọi người nên khi anh ra đi mặc dầu không nói lời từ giã nhưng lại gom theo tất cả tiếc thương luyến nhớ trong tấm lòng mọi người.

Hôm nay đây nhân dịp kỷ niệm 7 năm  ngày thành lập hội Ái Hữu Cựu Quân Nhân Việt Mỹ chương 201còn được biết tên là hội AVVA chapter 201 của địa phương San Jose CA
Chúng tôi cùng họp mặt nơi đây để Mừng Sinh Nhật Hội và tưởng nhớ đến anh Nguyễn Hữu Lục và  những hội viên đã từng sinh họat chung với chúng tôi nay đã ra người thiên cổ.
Được sự ủy nhiệm của đa số các anh chị em trong hội tôi xin thân kính mời tất cả các niên trưởng, chiến hữu, thân hữu , đồng hội và đồng hương dành một giây phút thiêng liêng cùng dâng nén tâm hương trước di ảnh của anh Nguyễn Hữu Lục với lời nguyện cầu cho hương linh anh được an bình nơi cõi Phật và cũng xin được nói lên rằng chúng tôi mãi lưu giữ lại những hình ảnh và nghĩa cử tốt đẹp của anh lúc anh còn sinh họat chung với anh chị em .

Tòan thể anh chị em trong hội AVVA chapter 201 .và trong lòng mọi người.

Tưởng nhớ và thương tiếc chiến hữu Tuyên Úy Nguyễn Hữu Lục trong lễ 49 ngày của anh tại San Jose CA  ngày 31 -  Aug- 2014 .

24.8.14

Chúc mừng cháu Lê Phước Nam





Cháu Lê Phước Nam và bà ngọai Ngọc Bích chúc mừng cháu trong buổi lễ nhập học vào trường Y Khoa
của tiểu bang Cali. Hình dưới là cháu Nam cùng với bố mẹ cháu với niềm vui mà gia đình họ Lê  hân hoan  xin chia xẻ với  cả làng  để cùng vui chung với cháu và 42 tân sinh viên cùng nhập học khóa này. Cháu Lê Phước Nam là sinh viên Việt duy nhất trong số này.
Khoe một chút để chia xẻ niềmvui mừng của TUI chắc quý vị và các bạn cũng "đành phải OK....salem phải không quý vị .



18.8.14

chuyến tầu hòang hôn




Chuyến tầu hòang hôn

Cùng đi một chuyến tầu đời
Mỗi sân ga lại có người xuống lên
Có khi ta xuống đầu tiên
Có khi nửa chuyến đã liền chia tay

Nếu đi chung quãng đường này
Đến bờ, tới bãi sang ngay kịp đò
Tầu đi mọi nẻo quanh co
Người xuống chợ, kẻ lên chùa lai rai

Mấy ai trên quãng đường dài
Từ ga đông đến ga đòai còn nhau ?
Dù cho tầu chạy chậm mau
Vẫy tay nhau  lúc nói câu giã từ

Tầu đi trong cõi phù du
Hỏi rằng nơi đến có mù mịt xa ?
“Người ta” về với người  ta (*)
Còn em cuối buổi chiều tà về đâu?

Ngọc Bích
( * thơ VHC)

16.8.14

Sắc phong....

Thơ tếu.
( Nhân dịp đùa vui cả hai chị em chúng tôi đều được hỏi thăm tuổi tác và được người ướm hỏi đùa vui nên mới có hình và thơ này. Ai đã từng sinh họat cộng đồng tại San Jose thì có thể đều biết đến hai quả phụ gần tám bó này rồi)



                                 Sắc phong
 
Nếu được chọn làm của riêng
Cả hai trẫm cũng rước nguyên về triều
Hai nàng tuổi độ bao nhiêu ?
Cùng gần tám bó là điều khó tin !
Trên ngai vàng trẫm lặng im
Xin hai " Mẫu hậu" niệm tin thứ tình
Vì chinh chiến đã điêu linh
Nay thành quả phụ ( chứ có ...) đăng trình nữa đâu
Sắc phong là " Đóa hoa sầu"
Phán rằng mãi giữ sắc màu Việt Nam

Gái Quê

Cứ tưởng




Cứ tưởng…

Quen em bảy bó xuân xanh
Cầm tay run thấy lòng anh rộn ràng
Tưởng rằng tuổi mới xuân sang
Ra về đếm lại hơn nàng bốn xuân

Thơ của anh

Không còn ở tuổi đôi mươi
Mà sao bối rối khi người cầm tay?
Qua rồi cái tuổi thơ ngây
Vẫn còn bối rối ngất ngây vì chàng.

Thơ của nàng

15.8.14

Hoa tím

Hoa tím

Chiều nay nhìn tấm hình
Hoa tím sao mà xinh
Hoa tím với ân tình
Của vấn vương năm cũ

Tím nhuộm hai đứa mình
Những đóa hoa lung linh
Gói trọn màu nhung nhớ
Bát ngát hương mong manh

Em gửi đến cùng anh
Hoa bay trong kỷ niệm
Của riêng hai đứa mình
Hoa đã cùng tỏ tình

Yêu nhau , yêu nhau nhé!
Muộn màng em với anh.
Ngọc Bích

8.8.14

Người đi ! Ừ nhỉ người đi thực

Người trẻ tuổi ngồi giữa lại là người đi" 'tiên phong'" đó quý vị ơi !

Xin hỏi xem có quý vị nào coi hình này mà nhận ra được là hình chụp ở đâu? vào dịp nào xin gọi lại cho Gái Quê biết, 
Có thưởng lớn đó nghe quý vị , vì rằng;

Không tranh chấp, chẳng ưu phiền
Nguyễn Hữu Lục đã an nhiên cõi trời .

7.8.14

Em và thơ

Mình em trong nắng cô đơn


Em đi trong gió đến phương trời nào

6.8.14

Đến hội thờ Đức Thánh Trần lần cuối

Kim Trung  dưới chân Phật Đài
Cả Kim Trung lẫn Ngọc Bích  không hẹn mà cùng đến với nhau  tại Hội Thờ Đức Thánh Trần vào  

ngày cuối cùng của anh Lục. Bây giờ chúng ta chỉ còn thấy một Nguyễn Hữu Lục hồn nương theo bóng quốc kỳ tung bay trong gió trên không trung của bầu trời xanh biếc khắp nẻo đường chúng ta đi.

Kim Trung và cháu Mây cùng với bà xã của anh Lục

5.8.14

Cứ ngỡ là mưa bóng mây

Những đóa hoa quỳnh Nhật nở trên hiên quỳnh của Ngọc Bích
Cứ ngỡ là mưa bóng mây 
Hóa ra giông tố bão ngày mưa đêm

Tưởng rằng  nắng giãi bên thềm
Ngờ đâu là giải mây đêm muộn màng

Đóan rằng lỡ chuyến đò ngang
Thế mà vẫn có người sang cùng  người

Thầm mong như áng  mây trôi
Bay bên nhau đến chân trời quê hương

Dừng chân trên bến hòang hôn
Chúc mừng nhau cuối đọan đường... dở dang.
Một mai dù đã muộn màng
Thế gian bỏ lại... thơ chàng mang theo

Ngọc Bích