Thưa em chị nhớ rất nhiều
Kỷ niệm xưa với những chiều mưa êm
Trưng Vương một thuở ngoan hiền
Tìm về dĩ vãng về miền mộng mơ
Đến bây giờ có ai ngờ
Năm mươi năm lẻ bây giờ hôm nay
Tháng tư năm đó ngày này
Nhớ ngày tháng cũ vẫn quay quắt buồn
Chiều phai nắng nhạt tâm hồn
Chìm dần vào bóng hoàng hôn âm thầm
Mưa rơi tầm tã trong tâm
Và mưa rơi cả trong tròng mắt ai
Lạnh trong tim, lạnh cõi ngoài
Lạnh thêm cả những năm dài vắng anh...
Ngọc Bích
30.7.12
29.7.12
Hỏi rằng
Hỏi
rằng…
Lái
xe xuống phố một mình
Với
bao kỷ niệm và hình bóng anhKhông sao quên được cho đành
Bơ vơ mới cảm thấy mình cô đơn
Bánh xe lăn cuối đường mòn
Bỗng nhiên nhớ thuở…em còn có anh
Nắng chiều nhè nhẹ mong manh
Đi trong nắng ấm mà mình lạnh sao?
Hỏi rằng trời rất thật cao?
Hỏi rằng anh một nơi nào vắng em?
Hỏi rằng nỗi nhớ dịu êm?
Hỏi rằng anh có nhớ em không nào?
Ngọc Bích
Subscribe to:
Posts (Atom)