Thưa quý vị
Gần đến lễ cầu siêu 100 ngày của Hà Chưởng Môn khiến NB nhớ lại những lời mà cụ Hà đã vui đùa mà nêu ra coi như những thắc mắc của cụ với đàn em cho nên NB ghép lại thành một bài thơ sau đây.
Xin gửi chung đến quý vị bài thơ này, ý thơ là những lời cuối của cụ Hà . Thực ra chỉ là những câu trao đổi qua lại thông thường giữa ông anh cả và đám em út mà thôi.
Ngọc Bích và gia đình sẽ dành riêng một buổi tưởng niệm cụ Hà trong dịp lễ cầu siêu này
Gái Quê ( Ngọc Bích)
Có một ngày nào phải đến ?
( Ý và lời nguyên thủy là của Hà Chưởng Môn với những chữ tô đậm. Thơ do NB tập ghép vần)
Xin mời đọc:
Nếu tôi chết có ai buồn không nhỉ?
Giọt lệ sầu ai có ướt tràn mi
Gió thu bay có cuốn lá xanh đi
Và hoa cỏ có trải màu tang tóc
Tôi chẳng biết có ai buồn đến khóc?
Màu tím buồn sẽ lặng lẽ qua đi
Biết đâu rằng màu tím biếc hàng mi
Và người cũ có còn thương đủ để
Nhớ về tôi trong buổi chiều nắng xế
Bên lối nào tôi đã với ai đi?
Khi vắng tôi , nơi đó có còn chi
Khung kỷ niệm ngày xưa ai nhớ nữa?
Mây lãng đãng vẫn về bay mỗi bữa
Mà hồn tôi phiêu bạt tận nơi đâu
Nhớ thương ai mà kết khối u sầu
Reo rắc xuống nấm mồ xanh trên cỏ?
Ngày tôi đi cả ngàn hoa có nở?
Cùng cất tiếng hát lời ca vĩnh biệt
Vẫn biết có một ngày nào phải đến
Tôi không còn góp mặt chốn nhân gian?
Ai là người sẽ quấn mảnh khăn tang
Ai sẽ khóc trong lòng khi ở lại
Và ai sẽ nhớ thương tôi mãi mãi
Cõi xa xôi ai sẽ dõi theo mây?
Để thương nhớ bay cùng tôi trên đó
Hồn tôi cũng sẽ tan theo trong gió
Tôi với thơ về theo cùng cây cỏ
Đốm hương tàn cho đủ ấm lòng ai?
Ngọc Bích
Gần đến lễ cầu siêu 100 ngày của Hà Chưởng Môn khiến NB nhớ lại những lời mà cụ Hà đã vui đùa mà nêu ra coi như những thắc mắc của cụ với đàn em cho nên NB ghép lại thành một bài thơ sau đây.
Xin gửi chung đến quý vị bài thơ này, ý thơ là những lời cuối của cụ Hà . Thực ra chỉ là những câu trao đổi qua lại thông thường giữa ông anh cả và đám em út mà thôi.
Ngọc Bích và gia đình sẽ dành riêng một buổi tưởng niệm cụ Hà trong dịp lễ cầu siêu này
Gái Quê ( Ngọc Bích)
Có một ngày nào phải đến ?
( Ý và lời nguyên thủy là của Hà Chưởng Môn với những chữ tô đậm. Thơ do NB tập ghép vần)
Xin mời đọc:
Nếu tôi chết có ai buồn không nhỉ?
Giọt lệ sầu ai có ướt tràn mi
Gió thu bay có cuốn lá xanh đi
Và hoa cỏ có trải màu tang tóc
Tôi chẳng biết có ai buồn đến khóc?
Màu tím buồn sẽ lặng lẽ qua đi
Biết đâu rằng màu tím biếc hàng mi
Và người cũ có còn thương đủ để
Nhớ về tôi trong buổi chiều nắng xế
Bên lối nào tôi đã với ai đi?
Khi vắng tôi , nơi đó có còn chi
Khung kỷ niệm ngày xưa ai nhớ nữa?
Mây lãng đãng vẫn về bay mỗi bữa
Mà hồn tôi phiêu bạt tận nơi đâu
Nhớ thương ai mà kết khối u sầu
Reo rắc xuống nấm mồ xanh trên cỏ?
Ngày tôi đi cả ngàn hoa có nở?
Cùng cất tiếng hát lời ca vĩnh biệt
Vẫn biết có một ngày nào phải đến
Tôi không còn góp mặt chốn nhân gian?
Ai là người sẽ quấn mảnh khăn tang
Ai sẽ khóc trong lòng khi ở lại
Và ai sẽ nhớ thương tôi mãi mãi
Cõi xa xôi ai sẽ dõi theo mây?
Để thương nhớ bay cùng tôi trên đó
Hồn tôi cũng sẽ tan theo trong gió
Tôi với thơ về theo cùng cây cỏ
Đốm hương tàn cho đủ ấm lòng ai?
Ngọc Bích