24.3.09

Bạn tôi


Bạn tôi cũng thích làm thơ
Cho tôi đỡ phải bơ vơ độc hành
Đóa thơ vừa nở trao nhanh
Gửi nhau rất vội mực đành chưa khô
Từ nơi đất khách sông hồ
Quê hương xa cách hồn cô đọng sầu
Vườn đời muôn sắc ngàn màu
Ánh sao sẽ tỏa sáng sau sương mù

Cho dù tuổi đã vào thu
Tình tri kỷ khó lắm ru ? không mờ ?

Nhớ khi cùng bạn trao thơ
Gửi lời, gửi ý tình như rất ...đầy

Cho dù trai đatù ngừng quay
Không hề đổi được phút giây qua rồi
Xa quê hương ,những mảnh đời
Cùng chung ý hướng ta ngồi bên nhau

Quê nhà bát ngát hương cau
Nắm tay bạn sẽ cùng nhau ta về

Ngoc Bich

23.3.09

Đôi lời cho Mẹ


Gửi tới Me yêu một món quà
Con và cháu của mẹ cùng cha
Viết lên bằng những lời quê mẹ
Của cháu , con dù ở rât xa
Và gửi về cha vạn mối thương
Của chúng con đây dẫu rất buồn
Viết lên bằng cả niềm đau xót
Gửi đến cha bằng nỗi nhớ thương
Mãi xin giữ được lời tâm nguyện
Nơi chúng con cùng đứng cạnh nhau.
Lời viết của con

20.3.09

Nhớ về nơi ấy.


Chia ly hai tiếng bắt đầu
Từ khi ai nhuộm đỏ màu non sông
Giã từ núi Tản sông Hồng
Nhớ về nơi ấy khiến lòng xót xa.

Quê Hương hai chữ viết hoa
Mái chùa cổ, gốc tre già năm nao.
Mùa xuân thắm những cánh đào
Đá mòn sông cạn và sao đầy trời.

Tre già măng mọc khắp nơi
Vươn cao ngàn bụi tre , đời đợi mong .
Quyết về giành lại núi sông
Đòi từng tấc đất , tấc lòng biển xa.

Noi gương ,nối trí ông cha
Hẹn về tơ thắm sơn hà Việt Nam
Xuân tươi ,hạ trắng , thu vàng
Tình Quê nồng thắm muôn ngàn trái tim

Triệu người lưu xứ trông tìm :
Mùa xuân Anh nắm tay Em cùng về
Biết rằng từ lúc ra đi
Triệu lòng người quyết hẹn khi trở về .

6.3.09

Nắng Xuân



Chùm hoa thơm ngát mơ màng
Vin nhành xuân thắm dịu dàng cùng tôi
Mưa ngoài trời thấm lòng ai
Mới hay mình đã tuổi ngoài bốn mươi

Bạn xa gần khắp nơi nơi
Muà xuân này có thấy đời buồn vui
Ngoc Bich

Ghi chút xuân cùng một bóng ta



Từ một chiều xuân tạn rất xa
Tưởng chừng xuân thắm đượm màu hoa
Mênh mông xuân đến rồi đi mãi...
Ghi chút xuân cùng một bóng ta

Ngoc Bich

Nhặt cánh hoa rơi





Nhặt hoa rụng bỗng dưng buồn
Tím hoa phượng những nẻo đường tôi qua
Như ngày tháng đã xưa xa
Tuổi thơ , kỷ niệm thoáng qua mất rồi

Chỉ hình dung lại một thời
Nón bài thơ trắng khung trời mộng mơ
Sàigòn của những ngày xưa
Sàigòn của những thuở vừa biết yêu

Sàigòn nắng sớm mưa chiều
Và còn của những bao nhiêu ân tình
Đến giờ tóc đã thôi xanh
Người ngày xưa đã trở thành cố nhân

Nhưng sao lòng vẫn rất gần
Thơ ai reo mãi những vần ly hương
Chắc rằng người ấy còn thương
Lòng còn nghĩ đến con đường dầm mưa

Còn thường hát những bài xưa
Và còn mãi chút tình chưa phai nhòa?

Nói nhỏ thôi rằng


Đầy trời mây tím nắng còn vương
Trên đóa môi hồng tẩm đẫm hương
Cùng gửi về người nơi chốn ấy
Nói nhỏ thôi rằng: rất nhớ thương
NgocBich


Gọi em, gọi nhỏ ,thật gần
Về đây em ! dẫu mùa xuân muộn màng

Những lá thu rơi



Vào một mùa hoa cũ đã xa
Những lá thu rơi rụng trước nhà
Trong nắng thu vàng đôi gót nhỏ
Chỉ thầm thì rồi lặng lẽ rời xa

Đã mấy thu qua cũng nắng vàng
Và rồi thu cũng muộn màng sang
Để cho thu dến ngoài song cửa
Rồi cũng thu qua rất nhẹ nhàng

Đợi những thu vàng theo bước em
Nghiêng nghiêng thu vắng bước đường quen
Tìm đâu hương tóc lừng hoa bưởi
Tóc ướt buông lơi xõa rất mềm

Những mùa thu cũ qua và đã
Đi mãi không về theo gió sương .
Ngoc Bich

Tình Khúc cho vừa nhớ thương.




Mơ màng giữa nhớ và quên
Quê Hương còn mãi một niềm dấu yêu
Ước gì, chỉ mỗi một điều
Trở về quê cũ một chiều , Sơn tây
Người thơ Quang Dũng và đây
Cùng người xa xứ lưu đầy gió mưa
Tản Đà trong những bài thơ
Hoàng Cầm sông Đuống nước chưa vơi đầy ?
Những đồi sim tím còn đây
Hữu Loan với cả tháng ngày xa xưa
Mây bay trắng mấy từng mây
Nhạc vào thơ cảnh in đầy dáng xưa
Bàn tay lướt nhẹ phím tơ
Văn Cao Tình Khúc cho vừa nhớ thương.

Ngoc Bich

Tinh Tho Y Ban


Kinh moi quy vi tham du vao cuoc xuong hoa nay cho vui. Dong thoi Ngoc Bich cung xin duoc nhung bai hoa de dem vao trang blogs. Neu quy vi khong ngai la....Kinh chao va cung kinh moi.Ngoc Bich

Bài Xướng

Khó đem bút mực làm giông tố,
Trải rộng lòng say một tối say,
Rượu uống tưởng ai mời đắm đuối
Tưởng đâu trời rộng cánh chim bay. .....
Ta ơi ! Tri kỷ ngàn năm cách,
Chưa đủ vơi trong một chén đầy!
Chưa đủ cho mình lau nước mắt,
Rằng em sợi nhớ tóc như mây.
Ðâu còn những lối hoa đào nở,
Thôi Hộ tìm chi những chốn này?
Mặt ngọc đã không còn trước cửa,
Sao thơm màu má thuở thơ ngây?
Ca Dao mẹ hát lưng chừng giấc,
Em hứng mùa Thu lạnh tối nay!

Hà Thượng Nhân
San Jose, Sơ Thu 1998

Bài Họa
Sầu Say

Bão ở lòng cao, cao nấc rượu
Buồn tôi đá dựng sợ gì say!
Biển sông có lúc vơi đầy đó
Tôi ước mình như ngọn sóng bay...

Bay lên cao nữa, cao hơn nữa
Ðể thấy buồn nguyên một chén đầy!
Nghe được tri âm từng tiếng gió
Nghe được tri âm từng tiếng gió

Nghe mình ngọn sóng hóa làn mây!
Lòng gương không gợn như lòng biển
Lược để cầm chơi nỗi nhớ này!
Cánh ngọc lan xưa thôi vướng tóc
Cũng buồn tiếc lắm thuở thơ ngây!
Ðem thương nhớ đó vùi đáy cốc
Rượu nhỉ cùng tôi say tối nay!

Huệ Thu
San Jose Thu - 1998Ngọc Bích họa :

Ngỡ rằng sóng lặng thôi giông tố
Lòng đã nguôi dần những thoáng say
Rượu tiễn đưa người thôi đắm đuối
Người đi nhẹ tựa áng mây bay

Nhớ người tri kỷ, người xa cách
Chén cạn hồ vơi lại chén đầy
Mắt đã chìm sâu trong đáy mắt
Cuối trời theo dấu kẻ chân mây

Mùa hoa năm ấy nay vàng nở
Chỉ thiếu người xưa dạo chốn này
Cánh chim bay vút ngoài song cửa
Ngọn khói hôn hoàng bỗng ngất ngây

Nhớ người say mộng chưa tròn giấc
Lạnh tiếng chuông chùa vọng tối nay

NGọc Bích
Lạc Thủy Ðỗ Quý Bái họa:

HY VỌNG GÌ SAY ĐƯỢC TỐI NAY

Bồ Đào Mỹ Tửu Tuy nhà sẵn
Nào biết cùng ai chuốc chén say ?
Tri kỷ dong thuyền đà tách bến ...
Tri âm Chấp cánh cũng cao bay

Bè bạn đồng tâm ngoài vạn dặm
Lấy ai chia sẻ nỗi vơi đầy
Gặp nhau dù có may mà gặp
Thì tóc xanh xưa đã trắng mây

Khó cùng vùng vẫy dòng sông cũ
Hoài niệm còn chi những chốn này ...
Trẻ nhất cũng trên nhi bất hoặc
Dễ mà giả dại để làm ngây ?

Chao ôi ! tất cả đều hư ảo
Hy vọng gì say được tối nay ...

LTĐQB
Cung Diễm họa :

Trăng trôi chếnh choáng mây cuồng loạn
Trời đất chừng như nhập cuộc say
Men dậy hoàng hoa Thu bát ngát
Tình không giữ được cánh Thu bay

Lòng riêng xám thức mây tâm sự
Sầu nhắp chưa vơi thoắt lại đầy
Bỗng nhớ người trong cơn huyễn mộng
Làn da ai tuyết, tóc ai mây

Đã không vẹn mối duyên tri ngộ
Xin giữ làm ghi một chút này
Hương phấn còn vương bên gối mộng
Hồn thơ chợt dại , chợt như ngây

Vàng bay tám hướng , không hò hẹn
Dù chỉ là trong mộng tối nay

Cung Diễm.