20.4.08

NGẨN NGƠ






Ngọc ném vàng gieo mấy độ thơ

Bích thiền Viện Chủ thật không ngờ

Hoa còn nở thắm trên hiên sách

Nàng vẫn vui riêng dưới ngon cờ

Nhớ chuyện Trưng Vương ngày thuở trước

Thương người Mỹ Quốc lúc bây giờ

Quen nhau vì chút duyên văn tự

Chưa nhớ mà sao đă ngẩn ngơ.



Chuyển qua Lục Bát



Vàng gieo ngọc ném thành thơ

Bích Thiền Viện chủ không ngờ gặp đây

Hoa còn xuân sắc hây hây

Tấm lòng rộng mở tung bay ngọn cờ

Trưng Vương một thuở tuổi thơ

Chúng ḿình gặp gỡ đâu ngờ cùng thân

Dù rằng chưa phải cố nhân

Chưa thân mà vẫn tinh thần ngẩn ngơ...



Chuyển qua song Thất lục Bát



Ngọc từng ném, vàng gieo thuở âý

Viện Bích Thiền, thơ đấy sang đây

Xuân xưa sắc nước hương đầy

Đă nghe gió thổi tung bay ngọn cờ

Trưng Vương vốn tuổi thơ nhớ laị

Ta gặp nhau hiện tại càng thân

Dù chưa là chỗ tri âm

Vẫn thao thức nhớ thêm phần ngẩn ngơ .



Chuyển qua thơ Ngũ Ngôn



Gieo vàng ngọc thành thơ

Bích Thiền Viện đâu ngờ

Hoa giáp dù đă quá

Gió vẫn bay ngọn cờ

Bạn Trưng Vương vẫn đẹp

Lòng Trưng Vương vẫn mơ

Gặp nhau tuy chốc lát

Ra về sao ngẩn ngơ ?



Chuyển qua thơ Bảy Chữ



Vàng gieo ngọc giắt thơ người đó

Thiền Viện quen nhau lúc bấy giờ

Xuân sắc vẫn đâỳ trên lá cỏ

Vẫn bay vàng cả một màu cờ

Trưng Vương tuổi nhỏ sao mà nhớ

Mà lúc vào ra cứ ngẩn ngơ

Cho dẫu chưa thân nhưng vẫn quen

Xa nhau vẫn thấy cứ mong chờ



Chuyển qua Thơ Tám Chữ



Vàng vẫn ném, ngọc gieo thơ vẫn đó

Viện Bích Thiền ngọn gió ngẩn ngơ bay

Hoa còn thơm măi măi ở vườn này

Cờ vàng âư vẫn tung bay trước gió

Trưng Vương cũ làm sao quên được chứ !

Tin Trường Sa đoc báo ngẩn ngơ tình

Bước lưu vong xin tủi phận riêng mình

Ta về lại xây tình non nưóc cũ



Chuyển qua Hát Nói Mưỡu :



Vàng gieo ngọc giắt là thơ

Thiền Viện chủ bây giờ gặp đây

Dầu không còn mái tóc mây

Tấm lòng vẫn quyện gió bay cờ vàng



Nói:



Ta càng thêm quyến luyến

Nhớ laị ngày cố lư bỏ ra đi

Thôi thì thôi phỏng có ra gì

Tự do đó, cũng vì dân chủ đó.



Thơ :



Trái đất vẫn nguyên trăng vơí gió

Bạn bè nào chứa Bắc cùng Nam ?



Nói:



Nhớ Trưng Vương một thuở sắp hàng

Nay tóc bạc can tràng không đổi khác

Gặp gỡ đây, tôi tôi bác bác

Dẫu rằng không đài các cũng là tình

Tài hoa lụy măi chúng mình



Huệ ThuSài Môn Tịnh Thất

ngày 20 tháng Tư năm 2008

13.4.08

11.4.08

Tâm sự của nàng

Gửi cho cháu Lê Phước Nam trước khi vào Đại Học


Đời người có lúc hiển vinh
Mỗi khi nhớ lại giật mình đôi phen
Tháng Tư trong ký ức đen
Tan nhà, mất nướùc hận quên đượcnào?

Bây giờ tuổi cũng đã cao
Thanh nhàn được hưởng bù vào những khi
Ngẫm nghĩ lại điều chi thích thúù
Dùng văn chương thi phúù tiêu dao

Thân thương bằng hữu ra vào.
Noi gương thi bá, thi hào khắp nơi
Sống: Cho đáng sống với đời
Chết:Cho còn được có người tiếc thương

Cháu con lòng mãi vấn vương
Đến tàn hơi thở tình thương khôn cùng
Khi rời khỏi bến sắc không
Thuyền ta lướt nhẹ như vòng hương tan

Ấy là hạnh phúc trời ban
“Bích Thiền Viện” chủ chỉ màng thế thôi!
Tạ ơn đời, tạ ơn người
Đôi lời tâm sự là lời tri ân

Ngọc Bích

9.4.08

Giữ dùm tiếng Việt mến yêu


Giữ dùm em một một khung trời
Một giây hoa tím của thời ngày xưa..
.Giữ dùm em một một thoáng mưa
Chuông trường tan học em chưa muốn về

Giữ dùm em cả tiếng ve
Khung trời mùa hạ nắng hè mênh mang
Giữ dùm em độ thu vàng
Nhặt hoa hoa ướp lá lang thang trong chiều....


Giữ dùm tiếng Việt mến yêu
Để em...còn được mang theo xuốt đời !
À...ơi...tiếng mẹ ru hời....
Những ngày xa xứ, khi trời chuyển mưa

Giữ dùm em chút âm xưa
Cánh diều sáo nhẹ nghe vừa nhớ thương
Bản đồ chữ “S” trên tường
Miền quê em đó, dễ thương vô chừng
!
NgocBich