29.2.08

Về đây nghe em


Xuân này em có về không ?
Hoa đào năm trước trổ bông dịu dàng
Và trên những nẻo đường làng
Em về hoa lại nở vàng như xưa

Chờ em qua vạt nắng thưa
Chỉ mong ,chỉ ước khi mùa xuân sang
Và trong một buổi chiều vàng
Cài hoa lên tóc cho Nàng mà thôi

Ước gì em sẽ về chơi ?
Để cho mây trắng trên trời lại bay
Để cho ngày nối theo ngày
Niềm vui còn đọng chân mây cuối trời

Để cho người mãi bên người
Lánh đen suối tóc khi trời vào xuân
Gọi em, gọi nhỏ ,thật gần
Về đây em ! dẫu mùa xuân muộn màng


22.2.08






Nhìn hoa nở thấy lòng say

Nghe hoa trổ nụ chợt hay xuân về

Từ khi...



Từ khi em biết yêu anh
Hỏi lòng: Em có thật tình vấn vương?
Tơ chùng từ đứt giây chuông
Có còn mong thắm nụ hương tơ hồng?

Đêm qua trăng sáng bên song
Vừng trăng còn đọng những vòng hương thu
Mình Em trong cõi phù du
Có còn tìm được thiên thu cuộc tình

Chỉ xin giữ lại cho mình
Những riêng tư, những ân tình xa xăm
Một mai xuôi ngả môi hồng
Hỏi anh anh có thực lòng thương yêu?

Khi yêu không đắn đo nhiều
Mà yêu chỉ biết một điều mà thôi:
Thưa anh, khi yêu anh rồi!
Là thay đổi cả cuộc đời từ đây

Tạ ơn người cuối chân mây
Tạ ơn đời những tháng ngày an vui.

20.2.08

Ngày xưa người đã yêu tôi ,

Ngày xưa người đã yêu tôi
Ân tình nnhư áng mây trôi cuối trời
Phải chi nói được thành lời
Để tôi gửi đến bên người dù xa
Dẫu rằng chỉ một bình hoa
Dâng hương thơm ngát chan hòa nơi nơi
Gửi về từ một phương trời
Thay lời hoa nói rằng tôi yêu người
Cảm ơn trời, cảm ơn đời
Và hoa xuân thắm dưới trời mùa xuân
Chỉ xin được nói một lần
Nói riêng , riêng với lòng trân quý người.

19.2.08

Hội ngộ đầu xuân


.
Nhà thơ Hà Bỉnh Trung từ Virginia qua thăm viếng thân nhân và thân hữu, anh đã được đón tiếp rất nồng hậu do nhóm thân thi hữu tại San Jose và Thi Văn Đoàn Bốn Phương như nhà thơ Ngô đình Chương, Đông Anh, Trường Giang ,Mạc Phương Đình, Huệ Thu, Trần Việt Yên,Hải Bằng , Hoàng Ngọc Văn, Ngọc Thủy,Chinh Nguyên, Tâm Thơ,Ngọc Bích, nhạc sĩ Vũ Đức Nghiêm trong TVĐ Bốn Phương và anh cả Hà Thượng Nhân , tất cả đã chung vui trong một bữa cơm thân mật với rất nhiều cảm tình trân quý mà nhóm thân thi hữu San Jose đã dành riêng cho đàn anh Hà Bỉnh Trung.Sau đó tất cả lại cùng nhau kéo tới Bích Thiền Viên tiếp tục hàn huyên cho đến xế chiều, vả lại trong thời gian này , anh Hà Bỉnh Trung cũng rất tiếc đã không đủ thời gian để viếng thăm số thân thi hữu khác như nhà văn Diệu Tần, Đào Đức Chương , Phạm Quang Trình, Diên Nghị, Tú Lắc, Nhật Thịnh , Khuê Dung, Song Nhị , trong TVĐ Bốn Phương Song Linh , Đỗ quý Bái, Từ Thanh Hà, Thành Tài, Duy Tâm v.v. Đồng thời anh cũng nhờ chuyển lời thăm rất thân thương đến các vị mà anh đã không có dịp gặp lại trong kỳ thăm viếng mùa xuân này cùng với lời cầu chúc đầu xuân mà trong buổi trà đàm tại Bích Thiền Viện , Chưởng Môn Hà Thượng Nhân có nhã hứng tặng các thân hữu hiện diện một tặng phẩm bằng những vần thơ dưới đây, xin quý thân thi hữu thưởng lãm và những tặng phẩm này đã được tặng đến các vị sau:


Hà Bỉnh Trung

Răng đen ai nhuộm cho mình
Chuyện đầu tiên nở nôi tình văn chương
Năm mươi năm, mấy dặm đường
Mỗi khi nhớ lại đoạn trường đòi cơn.


Huệ Thu.
Tài hoa là lụy ở đời
Làm sao tránh được trò chơi đoạn trường
Chao ơi ! rằng tiếng bi thương
Chẳng nghe mà cứ bình thường vẫn nghe.

Trường Giang.
Một rừng chính khí nơi người
Đọc thơ khi khóc khi cười ngẩn ngơ
Bây giờ cho đến bao giờ
Ai người lương thiện đừng ngờ vực nhau.

Ngọc Bích
Thì ra Thiền Viện đấy ư !
Thơ tiên mà lại tưởng như thơ tình
Hôm nay mình lại gặp mình
Bao nhiêu sóng gió bất bình đều qua.

Xin ghi lại và gửi đến chung tất cả các thân thi hữu cùng thưởng lãm và nếu có nhã hứng xin mời họa lại cho vui trong dịp đầu xuân.

15.2.08

Nắng thừa đang tan


Sau lưng em đó mà thôi
Bên nhau bữa trước , xa rồi hôm nay
Hắt hiu như vạt nắng ngày
Nhẹ nhàng em để tóc mây gió lùa
Xuân hồng hạ trắng về chưa
Vàng thu vội vã đông vừa chuyển sang
Ngày xưa , ôi rất nhẹ nhàng
Đã trôi qua với muôn vàn mộng mơ
Em đem gom những đường tơ
Giờ đây dệt lại thành thơ ban chiều
Âm thầm nhớ đến người yêu
Thẫn thờ nhìn dải nắng chiều đang tan .

14.2.08

Thấy hoa đào nở

Thấy hoa đào tiếc xuân xanh
Hỡi ơi ! tóc bạc của mình rụng rơi
Nhớ ngày xưa thuở xa rồi
Hoa đào lại nở đầy trời gió bay

Hạnh phúc bên người


Hạnh phúc ta coi như bóng trăng
Làn hương , ánh sáng dễ chi cầm
Chỉ trong giây phút rồi như ảo
Còn mãi chỉ là những vọng âm .

Hỏi nhau Xuân tới nữa đầy mấy xuân?

Đón em Xuân bước chân vào
Tiễn anh đông cũng đi vào lãng quên
Ngày xuân viễn xứ tạo thêm
Những niềm thương nhớ êm đềm,u cư

Đường đời vạn nẻo phù du
Đường về quê trắng sương mù mịt xa
Mây bay mỗi độ xuân qua
Hồn quê hương vẫn la đà đâu đây

Mà người viễn xứ hôm nay
Hỏi nhau: Xuân tới nữa đầy mấy xuân???
Bấm ngón tay chợt tần ngần
Bảo nhau:Lại một mùa xuân qua rồi

Biết rằng xuân đến muôn nơi
Đón xuân lòng vẫn thấy hơi hơi buồn
Chắc rằng xuân vẫn tha hương
Cho nên cũng chẳng khác hơn mọi ngày

13.2.08

Hoi bạn mùa xuân đã đến chưa?





Biết mấy xuân qua đã hững hờ
Đón chào bằng chỉ những vần thơ
Thiệp xuân biếng gửi và chưa tới
Hỏi bạn mùa xuân đã đến chưa?

Có ai bán hạt sầu đau







Có ai bán hạt sầu đau
Cho ta mua thứ hạt màu vàng tươi
Rồi đem trồng khắp phương trời
Gọi là hoa của những người lưu vong


Tưới hoa bằng cả hương lòng
Cho thơm nỗi nhớ cho hồng niềm vui
Đoá lan nở rất vàng tươi
Mùa xuân này có một người nhớ quê.

NgọcBích

Mời em.


Nhấp môi cạn chén uống buồn vui
Nửa chén hân hoan, nửa ngậm ngùi
Nửa chén lòng say ngây ngất lạnh
Thấy dời như một ánh sao rơi

Môi em mềm ngọt mùa xuân mới
Mời em mời nửa chén này thôi
Nửa chén nồng cay ghi nỗi nhớ
Nửa kia say dắm giữ làn hơi.

Ánh mắt em, ôi ấm tuyệt vời !.
Xuốt dời chỉ nhớ phút này thôi
Cùng em nửa chén dầu xuân mới
Chỉ nhăp môi em cũng dủ rồi .
Ngọc Bích

San Jose đã vào xuân


Hình như trời sắp vào xuân
Và hình như nắng phai dần tóc em
Một mùa xuân rất dịu hiền
Khi em và mộng sẽ miên man về
Thì thôi em kể chị nghe
Ước mơ của một miền quê thanh bình
Vào xuân và những xuân tình
Vào xuân từ thuở chúng mình vui xuân
Anh ơi xích la.i cho gần....

Cây trúc xinh



Em và những lá trúc xanh
Buông lơi trong gió cho anh mơ màng
Lung linh ánh nến thêm vàng
Vì em hoa cũng rộn ràng đón xuân

Cây trúc xinh


Trúc xinh mọc cạnh ven rào
Còn em chiếm ngự lối vào tim ta
Nếu ta xây một ngôi nhà
Em là cửa sổ thoáng qua song buồn
Và em là cả linh hồn
Vì em ánh sáng sẽ tuôn được vào
Vầng trăng và những vì sao
Hoa tươi đua nở ngạt ngào đón em.

Trúc xinh từ một góc nhà
Dòng thơ lục bát mượt mà dễ thương.
Mơ về những quãng đời hương
Ven làng với những chặng đường đã qua

Cây trúc xinh


Trúc xinh trúc mọc đầu đình
Em xinh em đứng một mình cũng xinh
(Tác phẩm trên lụa của Ngọc Bích )

Em sẽ cùng ta dự hội làng ?


Trên cành hoa nở đón xuân sang
Vạt nắng hình như được dát vàng
Lâng lâng trong khoảng trời xanh ngọc
Em sẽ cùng ta dự hội làng ?
Cánh đào đơm nụ phớt hồng
Hương gây mùi nhớ những vòng xuân xưa
Vẳng nghe tiếng pháo giao thừa
Thơm bay mùi khói báo mùa xuân sang.



Ngày Tết Nguyên Đán các con chúc cùng chúc
Mẹ
Và tất cả các thân bằng quyến thuộc được :
Luôn mạnh khỏe và Hạnh phúc
Một năm mới an vui
Gặp nhiều may mắn
Thực hiện được nhiều ước nguyện như ý hằng mong muốn.